Nhãn: Sách mới

Ký sự đồng quê là quyển bút ký đầu tiên bằng tiếng Việt của tác giả Trương Văn Ánh, người có nhiều năm giảng dạy tiếng Anh và thường xuyên sử dụng tiếng Anh để viết sách, giáo trình về ngôn ngữ này.

Sinh ra và lớn lên từ đồng quê Gò Công (Tiền Giang), cậu bé Ánh không may bị bệnh và liệt một chân từ nhỏ. Tuy nhiên, không vì thế mà cậu mặc cảm. Cậu đã cùng chúng bạn phiêu lưu trên ruộng đồng, mương bãi, trên sông, trên biển, mò cua bắt ốc, hái rau hái trái… Cậu bé Ánh đã sống trọn vẹn với đồng ruộng, với đất đai và những cơn mưa còn in dấu mãi trong tâm khảm, để rồi hôm nay, khi bồi hồi nhớ lại những vệt ký ức đó, cậu đã viết nên những trang văn Ký sự đồng quê mộc mạc, gần gũi, thân quen.

Tác phẩm Ký sự đồng quê gồm 4 phần:

  • Quê nội: Tác giả mở đầu sách bằng những câu chuyện về dòng họ Trương của mình từ nơi thâm u rừng thiêng nước độc của xứ Gò Công, với cái chết của cố tổ vào một chiều hôm; cái chết này dự báo cho hàng loạt biến cố sau đó xảy ra với dòng họ, vắt dài qua thời chiến tranh… Lối viết của tác giả đầy tính truyện, hấp dẫn, pha trộn được cảm hứng cá nhân với cảm hứng lịch sử.
  • Gió đưa gió đẩy, về rẫy ăn còng: Mượn hình ảnh “còng” và “rẫy” từ lời ru Nam bộ, Trương Văn Ánh viết về sản vật xứ Gò Công với những món như món mắm ba khía, đặt đó (một dụng cụ để bắt tôm cá), bắt lươn, bắt cua… từ đó cho thấy sự trù phú của sản vật miền Tây sông nước.
  • Hương vị quê nhà: Nói đến miền Tây Nam bộ mà không nói đến tập tục ăn uống là thiếu sót lớn. Trương Văn Ánh đã dành nhiều trang viết về các món quê, trong đó có món đã thất truyền như món gỏi da cá đuối do ba má của tác giả làm; bên cạnh đó là nhiều món ăn trong đám giỗ, món bánh xèo gắn liền với tuổi thơ nghèo đói…
  • Còn thương rau đắng mọc sau hè: Ở phần này, tác giả viết về các loại rau dại, cây trái quê hương như trái bần, rau đắng, lá me non, trái keo ù… Mỗi loại cây, loại lá đều gắn với những câu chuyện tuổi thơ dễ thương của tác giả, đó là những ngày trèo cây hái trái, đợi đến mùa rau càng cua hái bán cho cô Hai San để phụ đóng tiền học cho ba má…

Hiện lên trên mỗi trang văn của Trương Văn Ánh là tình yêu dạt dào dành cho quê hương xứ sở. Mỗi loại cây, con vật, tác giả đều dùng lối miêu tả tỉ mỉ để thủ thỉ, tâm tình với người đọc. Cái đặc sắc trong trang viết của Trương Văn Ánh đó là tác giả miêu tả như thực đặc tính, cách thức sử dụng mang đậm tính vùng miền, ví dụ như cái ghế nhổ mạ, vốn bây giờ trở nên lạ lẫm với thế hệ trẻ mà phải xuôi về các miệt vườn, miền quê ở miền Tây, hỏi những người lớn tuổi có kinh nghiệm về vật dụng này may ra họ còn nhớ. Những ký ức đó, có cái đã biến mất, có cái hòa vào dòng chảy thời hiện đại, được tác giả viết hết sức sống động, gợi cảm giác như những điều xưa cũ chưa bao giờ là cũ…